Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá.Một ngày thả ra nắng mặt trời.Tôi cũng chả để ý những cái tiếp theo anh ta có vứt vỏ xuống đất không.Ăn, ngủ, xem tivi, đọc, thi thoảng vào mạng, viết, gõ, đá bóng càng ngày càng ít.Hoặc là sự lựa chọn vốn dĩ không thể khác của những người biết lợi dụng và vơ vét từ sự đổ vỡ, thối nát.Thường thì trí tưởng tượng đã nhàm không đem lại nhiều xúc cảm.Nếu đến nước này, họ tiếp tục coi việc dắt mũi đưa đường bạn là một nghĩa vụ và trách nhiệm cao cả thì tốt hơn là bạn nên ra đi.Mà một con lợn như thế thì hầu như ai (trừ bản thân nó) cũng biết rằng nó hay rống bậy.Vì chuyện cái giấc mơ vớ vẩn mà mình lại làm đồng chí ấy mất vui.Nhưng để có được những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ bị buộc (hoặc tự buộc) vào mình thứ nặng hơn cơ thể nó nhiều lần, ta đã phải vắt hết sức.