Tôi biết ông rất yêu vợ.Môn Lí và Hóa ban đầu tôi học tốt.Đó là một sự xúc phạm đối với nhận thức.Đúng là xã hội này có những cái ai cũng giống ai nhưng đầy cái chả ai giống ai cả.Nhưng nếu mình làm thế, mình cũng chẳng còn là mình.Tôi hơi để ý anh chàng, chắc lớn hơn tôi độ dăm tuổi, xử lí cái vỏ kẹo thế nào.Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp.Bác gái ý tứ không trò chuyện với bạn trước mặt bác trai.Quả thực bạn đang đấu tranh với cái gì? Tham nhũng? Khủng bố? Bạo hành? Lộng quyền? Lề thói? Không! Mà chả ai hơi đâu mà lo xử lí bạn, kẻ vô dụng, nếu bạn quả thực đang làm điều ấy.Này thì… nhìn sân trường đầy sỏi đá xi măng-thấy lòng cũng cỗi cằn như thế…