Nhưng mỗi ngày trôi qua thì sự túng quẫn của con càng bức thiết hơn.Đêm đó tất cả bọn ông bị nhốt vào một chỗ và sáng hôm sau, người chủ nô lệ mang cả bọn ra chợ bán.– Ông Algamish tươi cười đáp lại.Vàng là người làm công cần mẫn và nhiệt tình nhất đối với những người chủ khôn ngoan biết nhận ra khả năng sinh lợi và phát triển.Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau ông mơ hồ nhận ra những điều tồi tệ sắp xảy đến với mình.Cậu nghĩ như thế nào, Tarkad? Cái dạ dày trống rỗng của cậu có làm cho đầu óc của cậu sáng suốt hơn không? Cậu có sẵn sàng lấy lại uy tín và lòng tự trọng của mình không? Cậu đã nhìn thấy giá trị thật của cuộc sống chưa? Cậu có mong ước trả hết các món nợ của mình và trở thành một con người đáng kính ở Babylon không?Hành trang của anh là túi vàng và mảnh gốm nung của cha được gói cẩn thận trong tấm vải lụa cùng với một ít nô lệ và vài con ngựa.Thân xác rã rời và kiệt quệ, đôi môi nứt nẻ và rướm máu, lưỡi khô khốc và sưng phồng, dạ dày trống rỗng… đối với tôi không còn quan trọng nữa.Vì thiếu kinh nghiệm buôn bán mà tôi đã tiêu tán hết số vàng đó rồi.– Hãy mang thêm một tấm thảm, nhiều thức ăn, một cái cốc lớn ra nữa nhé.