Ngứa tay hái chơi? Không muốn nó mọc chỗ đó hút chất của cây to? Hay đem trồng nơi khác? Lại có một bức tường cạnh trường học, hôm bạn ngồi quán nước thấy ai đó đã dỡ gạch tạo thành một ô cửa sổ trên bức tường ấy.Lâu lâu vẫn biết bác mạnh và ngấm ngầm khâm phục điều ấy ở bác.Không hy vọng một ngày họ tập hợp lại và ghép chung những ký ức.Ngôn ngữ cũng là một thứ vũ khí, một con dao hai lưỡi mà.Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì.Có lần bạn tự hỏi hay bạn sợ thay đổi lịch trình sẽ đánh mất một thứ mùi gì đó quyến rũ nàng sáng tạo.Thế đã là tốt lắm rồi.Bạn đo lường, phân tích cảm xúc của mình.Bởi chúng còn huỷ hoại khiếp hơn cả âm thanh.Hiểu không? Nếu tôi không giữ trái tim thì hoàn toàn tôi có thể là Hítle, Pônpốt mất rồi.