Phần còn lại của cái đèn… À quên, cái xương sống đèn màu đen.Và như thế, em hiện hữu.Theo một cách của riêng em.Cái xương sống đèn, mà nếu trông cái chụp đèn như một cái đầu búi tó thì nó là phần từ cổ xuống hông, được làm bằng nhựa mềm để chỉnh cái đèn gù hoặc gù hơn nữa.Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc.Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi.Còn chưa kể đến cái đuôi đèn tức là dây điện màu đen cắm vào sau gót chiếc ủng chạy khuất vào sau cánh cửa mở sát tường.May là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu.Bạn lại muốn dựng một khung cảnh: Bà già nhăn nheo rách rưới yếu ớt dị tật hơn.Nhưng thế tại sao ta không sướng?
