Tôi biết nó khờ nhưng không ngờ nó khờ như vầy: Lớp 11 rồi mà một hôm qua đường thấy hai con chó làm chuyện trăng gió nó reo: Ê, hai con chó chụm đuôi vào nhau làm gì kìa (y hệt cái hớn hở của một cô bạn cùng lớp đại học với tôi trong một lần thấy cảnh tương tự).Nhưng mà cái đó dường như có sức cám dỗ và thử thách hơn.Vừa gỡ xong mối này lại rối mối kia.Rồi hắn biến đi đâu đó.Thất vọng khi họ lại thích kiểu vờ vịt hài hước chun chút vì với họ, đó mới là sự thật, mới là biết điều, mới là khiêm tốn.Bên trái nó, cái bàn, nghĩa là bên phải bạn, có một chồng sách chừng 5 quyển được photocopy và đóng lại nên khá dài.Là lạnh tanh suốt những miền oan trái và khóc khi lỡ để rơi một ánh nhìn.Và cuộc đấu tranh hiện tại của bạn là với chính những người thân.Bố bảo: Đáng xem thật.Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình.