Nó là hình thức cao nhất của văn chương.Tôi sợ những lời khuyên của tôi có giọng dạy đời và đường đột quá.Tôi nhắc nhở rằng cần phải hy sinh và có một quyết tâm vĩ đại mới được.Đừng khoe khoang gì nhiều về việc đương làm và đừng tỏ vẻ buồn bả, đau đớn về nỗi hết thảy người đời không biết sống cho ra sống, và nhất định bỏ phí biết bao thì giờ mỗi ngày.Chính bà nhà bảo bạn rằng bạn xanh còn bạn thì bảo bà nhà là bạn mệt.Nhưng có nhiều mức độ.Rồi, khi nó thấy bạn đổ mồ hôi trán, thình lình nó lăn ra, chết mà không kịp trối: "Tôi không chịu được nữa rồi".Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi.Bạn đừng quên rằng những điều bất ngờ rất thường xảy ra, cũng đừng quên bản tính của con người.Tôi không thể có cái ý cung cấp cho công việc đó ba bốn chục phút liên tiếp vô cùng tĩnh mịch.
