Là một đứa trẻ cũng đầy kiêu hãnh và dễ bị tổn thương, bạn từng hiền nhưng rất cục tính.Rất nhiều ngọn nến âm thầm trong bóng tối chờ những ngọn lửa đầu tiên.Nói vậy mong anh đừng giận vì tôi vô hình hoá anh.Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được.Và có lẽ cả hướng thiện.Cả phụ nữ nửa, cả trẻ em nữa.Ai mà chả thích ngủ sướng mắt thì thôi.Hơn thế nữa, ông cụ luôn bị những cơn đau khủng khiếp hành hạ.Càng ngày bạn càng thấy mình nhận thức được nó.Xong rồi điên hoặc chết là xứng danh một con người hiếu nghĩa ư?