Cho nên chúng tôi quay lại cùng xin ông Grammond phân giải xem ai phải ai trái.Và vấn đề đó giải quyết xong lập tức.Đoạn đó trích trong cuốn "Luyện tinh thần" của giáo sư James Harvey Robinson: "Chúng ta thường tự nhiên thay đổi ý kiến dễ dàng mà không cảm động chút chi hết.Thầy đã chỉ đường cho tôi một cách rõ ràng, thông minh lắm.Như vậy, ông vừa dùng tai và mắt để nhớ.Nhưng nếu người ta bắt chúng ta nuốt cay mà nhận lỗi thì lại khác hẳn.Ai kia chứ đại tá House thì không khi nào ngu dại vậy.Người quân tử muốn tỏ đức với thiên hạ bao giờ cũng tự lùi lại sau.Dân gian kêu nài đủ cách mà vô hiệu.Lớn lên, ông làm chính trị, tập nhớ tên họ và vẻ mặt của người khác, mà lần lần trí nhớ đó trở nên kỳ diệu.
