Từ khi làm con đến làm cha mẹ rồi ông bà là những khoảng cách tuổi tác, khoảng tích lũy tri thức cho một sự giáo dục cũng như rèn luyện tốt hơn.Nhà văn chợt không muốn thoát khỏi nó.Tất nhiên là họ không có ác ý rồi.Mẹ đang tìm cách cứu rỗi tôi, an ủi chở che tôi, chia sẻ với tôi.Mặc kệ? Mặc kệ làm sao được! Phải đi trình báo.Luyện trí nhớ là thế nào? Là nhớ ra vì sao bạn không được viết hoặc không viết được.Thích làm cả cái mình không thích.Dù lúc đó chả nghĩ gì.Có điều, ở cái độ tuổi này, khi mà còn tay trắng, bạn phải vượt thoát khỏi nó để tự tạo khung cảnh ấy cho mình.Ấy, đừng bảo tở hoang tưởng.