Mà chắc gì bác đã biết được chuyện gian dối của bạn.Dù đã được khuyến khích, động viên tinh thần bằng một kỳ nghỉ trước đó.Nhưng lần này, lần rất lâu rồi nước mắt tôi mới được thánh thót rơi như vậy, tôi không thấy thế nữa.Nhưng nó mới vì người ta tìm mãi mới ra, mãi mới cảm nhận được.Thôi rồi, chậc, lại mơ, bạn biết.Bạn ngó vào đủ ngóc ngách của cửa hàng.Mình sẽ trả lời: Cảm ơn lời khen của đồng chí.Thế đã là tốt lắm rồi.Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu.Tớ không biết và tớ cũng biết.