Cũng vậy, không phải sự thỏa mãn nhất thời kích động chúng ta, mà là niềm tin của chúng ta, cảm giác chắc chắn của chúng ta, rằng làm một hành động nào đó sẽ dẫn tới thỏa mãn.Điều đáng buồn là phần lớn chúng ta không bao giờ đánh thức hệ thống này để nó hoạt động.Tôi bắt đầu muốn khóc vì thấy rằng Marva Collins đang cung cấp cho cậu bé này và biết bao đứa trẻ khác những niềm tin mãnh liệt để tiếp tục hình thành những quyết định của các em không chỉ hôm nay mà cho suốt cuộc đời.Sức mạnh mà những nhà hùng biện vĩ đại đã dùng để kích thích chúng ta, nhưng ít người ý thức rằng mình cũng có thể dùng sức mạnh lời nói của chính mình để lay động những cảm xúc của mình, để thách đố, kiên cường tinh thần của mình, để trở nên gan dạ, tiến thẳng tới hành động và tìm kiếm sự phong phú mà đời sống mang lại cho chúng ta.Cả Donald Trump lẫn mẹ Teresa đều được thúc đẩy bởi cùng một động lực.Điều này không có nghĩa là khả năng cảm xúc của chúng ta chỉ có thế, nhưng nó cho thấy chúng ta bị giới hạn trong việc tập trung vào cảm xúc và trong chức năng sinh lý của chúng ta.Đôi khi chúng ta gặp quá nhiều thất bại đau đớn khiến chúng ta bắt đầu tiêm nhiễm xác tín rằng chúng ta chẳng có thể làm gì để cải thiện tình thế được.Ở đây tôi muốn mách cho bạn điều này: Cái quan trọng không phải là biết ngay từ đầu phải làm cách nào để đi đến kết quả.Điều quan trọng nhất bạn có thể làm để đạt mục tiêu của mình là bảo đảm rằng, ngay sau khi đề ra mục tiêu, bạn lập tức bắt đầu tạo một ngẫu lực, một đà trớn để bạn cứ thế mà tiến tới.Rồi tôi hỏi em học được bài học gì từ cuốn sách.