Ông ngồi trên quan tài để tới pháp trường.Khi nằm xuống và rán ngủ thì tôi có cảm tưởng như nằm trong mồ.Tự nhắc đi nhắc lại: "Sự bình tĩnh trong tâm hồn, hạnh phúc, sức khoẻ của tôi và có lẽ cả lợi tức của tôi nữa, một phần lớn sẽ do tôi áp dụng hay không chân lý cũ kỹ nhưng vĩnh viễn hiển nhiên dạy trong cuốn này".Quả là một kỷ lục ít thấy và lạ lùng.Thử suy xét việc đó xem nào.Thưa với bà: "Thưa cô, dượng làm mất mặt cô như vậy, quả là dượng có lỗi; nhưng thành tâm xét, đã gần nửa thế kỷ mà cô vẫn càu nhàu về chuyện đó hoài, thì cô còn vô lý hơn dượng lắm nữa".Tại sao tôi biết vậy? Chính Thánh viết: "Không nhờ tụng kinh thì tôi điên đã từ lâu rồi".Và còn nhiều hơn là khác, vì trong khi họ ngủ thì ông làm việc!Cho nên tôi phải viết chương này để gõ cửa bạn và xin bạn đề phòng.Tôi đặt nhan đề là Đắc nhân tâm.