Sau khi giúp Chíp sửa cổ chân, bà dìu cô đến bờ đá gần đó ngồi nghỉ.Tay nghề tuyệt vời của anh đã vang đến tai của một khách sạn 4 sao “Super Pit Tokyu” ở Tokyo, họ mời Tsugitaro đến và đánh giày cho khách hàng của họ.Mặc dù làm việc tại nhà nhưng chị thậm chí không có thời gian để chăm sóc hai đứa con nhỏ, thời gian chị rời khỏi bàn máy may duy nhất có lẽ đó là lúc phải lo hai bữa cơm qua loa cho xong bữa.cảm mà suốt mười mấy năm sống chung với nhau chưa bao giờ tôi thốt lên và cũng không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có lúc phải thốt lên những lời đó với chị.- Chắc là con không xa lạ gì với nhà bác học Đác – Uyn, phải không nào? “Học, học nữa và học mãi”.Tôi nhận ra một điều rằng, dù là ai nếu bạn tự tin với những gì mình đang cóBạn nghĩ: "Thế ném đi đâu là tốt nhất?".Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ, Chíp đi học, ba đi làm, mẹ đi chợ.- Vừa nói ba Chip vừa lấy tập hồ sơ ra kiểm tra lại lần cuối.Còn mẹ Chip thì là một người phụ nữ đảm đan và hiền lành, mỗi lần hai người có “chiến tranh”, Chip cảm thấy thương mẹ rất nhiều, bà luôn là người phải chịu đựng nhiều nhất.
