000 đồng, bớt 1000 còn 34.À, thì ra… Tiếng reo ngô nghê trước hai con chó của thằng em tôi làm tôi giật mình.Họ sống đầy toan tính nhưng lại bỏ rơi vận mệnh chung hết sức tự nhiên.Mà bác thì dùng toàn công thức.Tôi muốn đâm vào đâu đó.Và trong những lúc tìm đến cái mới, thứ mặc cảm (và có thể cả sự e sợ) của kẻ cô độc luôn xuất hiện khi có sự đụng chạm với những chuẩn mực cũ của những người hắn tôn trọng (hoặc thấp cổ bé họng hơn).Ngại nói là ta mất xe.Bạn bảo thằng em xuống đi cùng bố.Điều mà anh muốn thú nhận là anh cảm thấy mình thật nhỏ bé trước em.Bố cười: Chen lấn như thế, có mà đi.