– Ông Algamish nói – Cháu không biết rằng mỗi một đồng tiền vàng cháu để dành được cũng chính là một tên nô lệ làm việc cho cháu.Điều này có thể dẫn đến hậu quả bị mất cả vốn liếng.Vậy có phải dịp may hiếm có đã vuột khỏi tầm tay của tôi không?”Chúng có bộ lông dài rất mượt mà và mềm mại.Họ nhao nhao bên tai của Tarkad và đẩy anh ngồi xích vào bằng những cái đùi dê béo ngậy đang ăn dở trên tay.- Họ cũng đẹp đẽ, mạnh khỏe như chúng ta.- Có phải nhà vua của xứ cậu đã chiến đấu với quân địch bằng tất cả tài trí và sức lực của ông ta không? Tại sao cậu không cố gắng làm như vậy? Có phải những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon không? Có phải cậu đã để chúng tồn tại trong cuộc sống của mình và mỗi ngày chúng càng lớn mạnh đến mức đẩy cậu đến bước đường cùng không? Đáng lẽ ra, cậu phải chiến đấu chống lại chúng như một người đàn ông chân chính và phải chiến thắng được chúng để trở thành một người danh giá, tự do trong xứ sở của cậu.Không! Không thể nói một đường mà làm một nẻo được.- Một người khác lên tiếng.Tôi chỉ mong ước làm sao để nó chứa thật nhiều tiền và trở nên nặng trĩu.