Họ phải thay đổi chúng thì may ra họ mới có thể đi tiếp những bước nhận thức, gạt bỏ sự đinh ninh với những quan niệm mơ hồ.Em có thương mẹ không? Đang ăn, ngước nhìn chị, cười méo mó: Không biết.Nhưng chắc gì họ đã tin, dù kể cả anh đau thật, anh điên thật.Một giai đoạn thực tế đã và đang diễn ra là những tâm hồn chết, sau một thời gian cầm cự, dần hòa với những tâm hồn chết trước khi chào đời làm thành những khối ung nhọt.Chỉ thi thoảng lóe lên thôi.Bạn bỏ một buổi bấm huyệt để viết.Còn khoảng tháng nữa mới mua được quyển tạp chí hội họa tháng trước.Như đứng từ ngoài nhìn vào một bức tranh.Rốt cuộc, tôi nhận thấy khi đến một chừng mực nào đó, mối bận tâm không còn thiên về viết cho ai, về cái gì mà là viết có hay không.Bác ta không tin đâu.