Tôi bảo chỗ than này hôm qua em đến đã thấy.Nhường nhau nhiều khi chẳng ai được ăn.Quả thực là hôm nay cả nhà lo.Mọi người vẫn thấy bình thường.Mà không hay và cũng chẳng để giải trí thì viết làm gì.Và rồi họ thả xe tôi ra.Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi.Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất.Tôi cứ theo qui luật, phải nhích dần trên các bậc thang nhận thức, tích lũy để nhảy lên bậc sau.- Có gì mạo phạm xin ngài tha lỗi.
