Đầu những năm 1930, một kỹ sư tên Joseph Strauss thường đi công tác đến một công trường ở San Francisco, nơi ông có thể ngắm cảnh từ một phía của vịnh San Francisco hoang vu.Những điều tôi nhận được chỉ hơi khác một chút so với điều tôi mong muốn.Điều này giúp chúng ta không nản chí khi theo đuổi con đường đã chọn cho dù gặp phải những trở ngại tưởng chừng không thể vượt qua.Nó xác định bạn sẽ trở thành một con người bình thường hay thành đạt trong cuộc sống.Hãy thêm vào đó tính kỉ luật, bạn sẽ càng tiến xa hơn nữa.Tôi còn nhớ như in những bài giảng của thầy về tổng thống Lincoln.Rất nhiều người cứ mãi than vãn về những khó khăn của mình như thể trường hợp của mình là duy nhất, và họ luôn cảm thấy cuộc sống của người khác dễ dàng hơn cuộc sống của họ.Khi đó họ đã vô tình gây tổn hại cho cuộc sống của bản thân cũng như của những người khác.Lý do thứ hai đơn giản là vì chúng tôi được răn dạy như thế.Hãy làm cho nó trở thành một thói quen.
