Thi đại học nhiều người giỏi vẫn trượt thẳng cẳng con ạ.Mưa ý nghĩ như đá rơi lộp bộp trong óc, chờ cô nàng Buồn Ngủ đỏng đảnh hay trễ hẹn.Mẹ, tôi và một người quen.Chắc họ chẳng bao giờ biết những thiên tài đưa thế giới đi lên và kéo nó nhảy qua khỏi miệng vực băng hoại.Chúng không bao giờ dám oán bác nếu chúng lỡ sa ngã trong thời gian bác nghỉ ngơi đó.Nó như bộ mặt cái giấc mơ.Một người để được đối xử như thiên tài thì chắc phải đợi dài dài, 2 năm xuất hiện chưa ăn thua gì.Để có những sự phân biệt rõ ràng hơn giữa nghệ thuật và đời sống.Điều khiển thanh niên, người lớn bằng các cuộc chơi, chất kích thích và tình dục.Hoặc… Nói chung vậy thôi.