Hãy để cho nhận thức của bạn đậu lên trên vật thể đó – như một cánh bướm.Lúc bnạ không còn cả tin vào những gì mình suy nghĩ,đó là lúc bạn bước ra khỏi suy tưởng và thấy rõ rằng: Bạn không phải là phần trí năng hay những suy tư không chủ đích, hoặc những lo sợ liên miên ở trong bạn.Bất kỳ chỗ nào bạn để mắt nhìn, bạn sẽ thấy cái Chết và sự Sống đan quyện vào nhau.Nhưng dù có đạt được tiền bạc, danh tiếng, hay sự thoả mãn trong chuyện tình dục…những ham muốn này không bao giờ thoả mãn d dược bạn vì chúng không bao giơ giải quyết được vấn đề gốc rễ của bạn: không biết bản chất chân thực của mình là gì, và do đó cảm thấy cô đơn, cách biệt với cội nguồn.Khi cái Chết đã không còn được chấp nhận, đời sống sẽ mất đi chiều sâu của nó.Vì bên dưới bề mặt, tất cả mọi thứ đều liên hệ rất mật thiết với nhau, đều là một phần của toàn thể vũ trụ để tạo nên hình tướng, những gì mà giây phút này đang biểu hiện.Do đó, cái Chết là một cái gì linh thiêng nhất trên đời.Ngôn từ lúc đó chỉ còn là thứ yếu.Rồi thử xem chuyện gì sẽ xảy ra.Một cái thì thuộc về hình thức, còn cái kia thì thuộc về bản chất.
