Lúc thì một vài tháng mới đến một lần.Khi bạn tưởng tượng nhiều bạn sẽ thấy chán.Ai đó sẽ thật hời hợt nếu nói vì cái kiểu không thích này mà hắn sẽ chẳng đủ điều kiện thấu suốt được.Đừng lỡ nhiều là được.Mẹ bảo: Sao? Tôi cười: Bệnh viện tâm thần ấy.Như một xu thế để sinh tồn đỡ đau đớn.Rồi mai đây, chúng lại xuất hiện trên mình một giấc mơ mới.Hay là tôi cứ viết thế này? Kể chuyện thôi.Cũng rất không thích những người ngộ nhận bông lơn thành hằn học.Tôi phá dần sự phá phách trong tôi.