Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ.Định dừng viết thì lại có chuyện.Tôi không muốn người ta nhìn thấy tôi khóc.Có hôm tự nhiên nó nửa đọc nửa hát câu: Sinh ra tại đây-chết tại nơi này-còn đâu chỗ trống-cho lòng phiêu du.Đơn giản vì họ (tiềm ẩn) quá nhiều hoặc năng lực của họ quá lớn.Thậm chí, phải viết, phải sống.Ban đầu giận bố mẹ làm tôi nhục.Bác thường trở nên nhỏ bé, ngượng ngập và ngơ ngác trước những vật phẩm hay công nghệ của thế giới hiện đại.Khi thấy những hạn chế cũng như niềm buông trôi trước đời sống.Thế rồi, cuộc sống trở nên sôi động hơn mọi ngày.
