Sự thật về thất bại của anh ta không làm tôi thích thú lắm ;nhưng điều mà tôi quan tâm là :Làm thế nào anh ta chấp nhận được thất bại >Ngay sau đó ,anh ta đã làm gì ?Anh ta có thoái chí không?Anh ta có bị trượt dốc luôn không ?Anh ta có kết luận rằng mình đã mắc phải sai lầm trong nghề nghiệp và cố gắng làm điều gì khác nữa không ?Hay anh ấy gắng gượng đứng lên và bắt đầu lại từ đầu bằng cách quyết định quên đi thất bại ?Điều này nhắc tôi nhớ đến một lần đối thoại với một doanh nhân lớn tuổi thành đạt lúc tôi vừa bắt đầu tham gia thương trường.Nó cũng giống như tuổi già vậy.Năm 1983, dù đã được cảnh báo về một âm mưu ám sát nếu quay trở về, Ninoy Aquino Jr.Suốt quãng đời còn lại, tôi sẽ không bao giờ quên việc này."Khi bạn không thể đổi hướng gió-hãy điều chỉnh con thuyền của bạn".Nhưng khi bạn sai lầm , dù 10 ngàn vị thần thề thốt rằng bạn đúng cũng chẳng thay đổi được gì.Đây là một điều rất đáng buồn ,và đây cũng là lí do tại sao tôi viết quyển sách này,vì tôi biết có vô số người không thể thấy được giá trị những lần thất bại của mình ;vì thế,họ sống trong một cuộc sống khép kín với người khác và mất hết mọi ảo tưởng.Điểm đặc biệt của hai lời phát biểu trên là gì? Tôi đã phải mất nhiều năm mới nhận ra cốt lõi của những điều chúng muốn nói.Hãy tiến lên và mắc sai lầm.
